DIỄN ĐÀN LỚP SƯ PHẠM TOÁN K10 - ĐẠI HỌC HẢI PHÒNG
Thay mặt cho Ban Quản Trị diễn đàn và toàn thể thành viên lớp SP TOÁN K10 - ĐẠI HỌC HẢI PHÒNG , Nguyễn Tiến Hùng chúc bạn một ngày tốt lành, vui vẻ trong cuộc sống, và đóng góp xây dựng forum một cách tích cực nhất nếu có thể, mình xin cảm ơn !

Best wish for you !

>> S2 Sư Phạm TOÁN K10 S2 <<
DIỄN ĐÀN LỚP SƯ PHẠM TOÁN K10 - ĐẠI HỌC HẢI PHÒNG
Thay mặt cho Ban Quản Trị diễn đàn và toàn thể thành viên lớp SP TOÁN K10 - ĐẠI HỌC HẢI PHÒNG , Nguyễn Tiến Hùng chúc bạn một ngày tốt lành, vui vẻ trong cuộc sống, và đóng góp xây dựng forum một cách tích cực nhất nếu có thể, mình xin cảm ơn !

Best wish for you !

>> S2 Sư Phạm TOÁN K10 S2 <<
DIỄN ĐÀN LỚP SƯ PHẠM TOÁN K10 - ĐẠI HỌC HẢI PHÒNG
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

DIỄN ĐÀN LỚP SƯ PHẠM TOÁN K10 - ĐẠI HỌC HẢI PHÒNG

Niên khóa 2009-2013
 
Trang ChínhPortalGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Top posters
Nguyễn Tiến Hùng (92)
Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_lcapLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Voting_barLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_rcap 
haianh (37)
Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_lcapLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Voting_barLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_rcap 
hangbaby_hp91 (21)
Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_lcapLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Voting_barLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_rcap 
papachi (13)
Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_lcapLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Voting_barLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_rcap 
giangxinh (8)
Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_lcapLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Voting_barLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_rcap 
khanhtiep_19 (5)
Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_lcapLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Voting_barLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_rcap 
PhạmTrungHiếu (3)
Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_lcapLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Voting_barLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_rcap 
oahqnam8045 (1)
Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_lcapLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Voting_barLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_rcap 
oahqvan8011 (1)
Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_lcapLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Voting_barLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_rcap 
tttamphong (1)
Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_lcapLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Voting_barLinh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Vote_rcap 
Bài Viết Mới Nhất
Bài gửiNgười gửiThời gian Gửi
Phần mềm crack các game của Popcap Tue Apr 02, 2013 4:20 pm
Cách ôn và học triết hiệu quả Wed Dec 22, 2010 8:53 am
Bảng điểm lớp ta Tue Nov 09, 2010 8:40 pm
đề cương tư tưởng đây! vào mà xem đề nghị bà con tôn trọng bản quyền nah Tue Nov 09, 2010 8:35 pm
Cn Tin k10 la liếm nhờ Thu Sep 30, 2010 4:39 pm
Em yêu anh nhju lắm Sun Aug 15, 2010 11:03 pm
Rồi em sẽ hết iu anh... Sun Aug 15, 2010 3:08 pm
Nhật ký mang tên SP Toán K10 Sat Aug 14, 2010 6:47 pm
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui Mon Aug 09, 2010 7:07 pm
NGƯỜI CÓ CÁI TÊN ĐỘC ĐÁO TỰ GIỚI THIỆU VỀ MÌNH.HI'HI'HI' Sat Aug 07, 2010 7:04 pm

Chào mừng bạn đến với
Diễn Đàn Lớp Sư Phạm Toán K10
Trường Đại Học Hải Phòng - Hùng chúc các bạn vui vẻ!

» Nếu đã có tài khoản, đăng nhập tại đây:«

» Chưa có tài khoản? Nhấn vào đây để đăng ký «
Share|
Tiêuđề

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..=

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giảThông điệp
Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_top110

[Thành viên]

papachi
[SP TOÁN K10] - Moderators
papachi

Status:

Tổng số bài gửi : 13
Điểm Tích Cực : 78336
Join date : 24/07/2010
Tuổi : 32
Đến từ : Hải Phòng

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_bott11
Bài gửiTiêu đề: Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= I_icon_minitimeThu Jul 29, 2010 9:01 am


Lại đến muộn nữa rồi! Thy hậm hực, thất vọng liên tục nhìn đồng hồ, đã muộn hơn 1 tiếng rồi… giờ này lẽ ra nó và Huy đã ở trong rạp xem được nửa bộ phim rồi ấy chứ. Hôm qua đã hứa như đinh đóng cột là hôm nay 4 giờ chiều hai đứa sẽ cùng đi xem 1 bộ phim thật vui, để làm hoà sau vụ giận dỗi vừa rồi. Vậy mà… chỉ có mình nó đứng ngẩn ngơ ngoài rạp như một con ngốc. Cậu luôn là thế… luôn bắt nó phải chờ…
Trời cũng đã xế chiều. Mặt trời cũng đang chuẩn bị nhường chỗ cho bóng đêm, ráng đỏ nhuộm lên trời một màu kì quái, gió bỗng thổi qua thật nhẹ mà sao Thy thấy ớn lạnh… Một buổi chiều hè thật kì lạ! Con bé nghĩ thầm rồi tự nhủ sẽ không chờ cậu nữa, nó vào rạp… nhưng không phải xem phim, nó tự mua một que kem để nhấm nháp. Một cảm giác tê lạnh cả lưỡi truyền đến sống lưng đến khó hiểu…
- Tớ tưởng cậu sẽ ăn kem socola? Cậu thích nó mà!
Thy giật mình, quay lại… không ai cả, nhưng rõ ràng nó nghe tiếng Huy? A, nó lại nhớ đến cái hôm cậu và nó đi ăn kem, chỉ để xả cục tức trong nó. Nó đã gọi một que kem bạc hà, thay vì socola như nó vẫn thích… chỉ vì Huy cũng gọi món đó.
Nó với Huy là thế, hai đứa là một cặp, một tình cảm đến thật nhẹ nhàng trong sáng như chiều mưa nó vô tình trú ở hiên nhà Huy để vô tình nghe thấy tiếng dương cầm thật dịu dàng, du dương từ bên cửa sổ. Một bản nhạc thật buồn, réo rắt, nhưng lại có sức hút vô hình từ ngón tay của người đánh đàn. Gương mặt cậu lạnh, một cái gì đó mơ hồ khó hiểu trong đôi mắt, cậu như không ý thức vào ngón tay mình, như đang nghĩ một điều gì đó… lạ thay điều ấy lại làm nên một bản nhạc lạ đến khó hiểu nhưng hút hồn. Huy thấy nó, cậu dừng lại và mời nó vào nhà để trú mưa. Nó nhận ra cậu… chàng trai học bên lớp kế toán A vẫn cùng lớp B cậu học chung giảng đường môn Triết mấy hôm. Cậu và nó quen nhau, rồi thành đôi một cách đột ngột nhanh chóng: cậu ngỏ lời và nó đồng ý mà chưa thể hiểu nổi tình cảm của mình.
Nó mến cậu thật hay chỉ vì thương cho sự cô đơn của cậu: cậu mất mẹ từ nhỏ và sống với người cha chỉ biết đến công việc. Nó không hiểu và cũng không muốn nghĩ sâu vào điều ấy, nó nhận lời… để hai đứa là một đôi. Một đôi có quá nhiều những khác biệt: cậu ít nói, nghiêm nghị, cậu giỏi che giấu cảm xúc mà không bao giờ thổ lộ với nó cậu nghĩ gì, nó có cảm giác cậu với nó vẫn xa cách dù là một đôi… cậu chỉ biết có người bạn thân là cây dương cầm để trút cho nó tất cả tâm sự? Nhưng nó thì không, nó không chịu là một con bé vô hình, nó sôi nổi và bất cần vì luôn sẵn sàng bất tuân lệnh, nó không muốn là một con robot chỉ biết làm theo những gì đã là lập trình chỉ vì điều đó bình thường? Nó muốn nổi loạn và điều đó luôn khiến nó bất đồng với Huy, tất nhiên Huy là người luôn nhún nhường nó. Nó không thích điều ấy, và phản ứng lại, nó cố tình làm khác đi những điểm tương đồng giữa nó và cậu mà nó từng tự hào; cậu thích kem socola, nó sẵn sàng gọi món khác dù ghét cay món kem bạc hà? Cậu thích màu trắng bạc nó bảo là ghê dù nó thích màu ấy? Những bản nhạc hay của cậu đưa cho nó xem nó bảo chỉ là những bản buồn rợn người dù nó thích ở cậu những bản ballad buồn ngọt ngào ấy… nó muốn phá vỡ tất cả, chỉ để cậu phải chú ý đến nó nhiều hơn thay vì cái cách hiện nay hờ hững của cậu.



Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Images1640235_alone_by_abdullahcoskun
Hình ảnh: Deviant.com - abdullahcoskun
Nó bước ra khỏi rạp thì cũng là lúc trời đổ mưa, cơn mưa ào ào như trút nước. Nó lại quên áo mưa (như một thói quen-thóiquen mà bao lần Huy phải nhắc nó, Kệ, nó thích vậy), phải trú tạm trước cổng rạp. Nó ngao ngán nhìn cơn mưa, một buổi chiều thật lạ… cơn mưa nặng hạt tưởng như sẽ không dứt, và lạ thay mang trong nó một âm thanh kì quái thật lạ? Tiếng dương cầm nhanh gấp…. những nốt nhạc đuổi nhau gấp gáp, réo lên một khúc chói tai, nó khiến con bé giật mình, một chút gì đó khiến nó ngạt thở…
- Huy!
Con bé hét lên khi thấy dáng cậu đang bước nhẹ trong mưa. Nó vùng chạy theo cậu đang bước trong mưa:
- Huy! Cậu làm gì vậy? Huy!
Con bé gọi gào lên trong mưa. cậu như không nghe, vẫn bước nhẹ… cậu có cái gì đó thật lạ, một cái gì đó như mơ hồ trong chiếc áo trắng cậu đang mặc. cậu bước nhẹ mà sao nó không thể đuổi kịp cậu? Tiếng dương cầm vẫn réo rắt trong mưa với âm thanh của bản nhạc chát chúa… Thy thấy mệt, nó gọi cậu… cậu không nghe… nó mệt… nó muốn gục lại… nó muốn cậu quay lậi… cậu sẽ thấy nó… cậu sẽ lại bảo nó vào nhà trú mưa… Huy!.........
- Cậu lại trễ giờ lên lớp rùi! đến bao giờ Thy mới bỏ được tật ngủ nướng?
- Có can gì đến cậu ông cụ non?
Con bé ương bướng vênh mặt nói to với cậu… Nhưng rồi… giật mình và nó nhận ra mình đang mở mắt trên giường… trong phòng của nó… nó thấy lạnh và mệt… nó nhớ đến Huy. tại sao nó gọi mà cậu không nghe? Tại sao cậu lại chạy trong mưa? Tại sao tai nó vẫn réo lên khúc dương cầm ma quái kia?
Nó nhìn quanh rồi toan vùng dậy nhưng thấy ê ẩm cả người. Nó mệt. Nó thấy mẹ bước vào mắt đỏ hoe:
- Con làm gì mà chạy trong mưa rồi gục ngay trước cửa nhà vậy? về thì gọi cửa chứ? Có gì thì phải bình tĩnh chứ?
Về nhà? Nó chạy theo Huy mà? Cậu dẫn nó về nhà? vậy cậu đâu? Bên tai nó vẫn tiếng dương cầm réo rắt trong mưa:
- Vậy Huy đâu? Cậu ấy đưa con về mà?
- Bình tĩnh đi Thy, con biết điều gì không quay lại được mà! Tỉnh đi Thy!
Nó ngạc nhiên… mẹ nó ngồi xuống dường nắm chặt tay nó, mắt vẫn đỏ hoe…
- Mẹ!- Nó hét lên một cách khó hiểu – mẹ bảo cái gì qua không lấy lại được? Con hỏi Huy về chưa mà? Cậu ấy cũng dầm mưa!
- Thy, con biết Huy đi xa rồi mà! Mẹ nó nhìn nó nghiêm nghị
Nó như ngất đi, choáng váng… tiếng dương cầm réo rắt, khiến người ta phải sợ… cậu đi rồi! Đi xa mãi rồi… chiều mưa xối xả bên hiên… mưa sẽ hoà trong nước mắt Thy… tại nó sao? Cậu trễ hẹn và chạy đi trong mưa… chiếc ô tô ngược chiều… nó như thấy cậu nằm sõng soài dưới mưa… tiếng dương cầm réo rắt sao chát chúa trong mưa…



Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Images1640237_Rain_by_silent_reverie
Hình ảnh: Deviant.com - silent_reverie.
Nó đã khóc tưởng như cạn sạch cả nước mắt. Nó nhớ tiếng dương cầm của cậu, nó muốn nói nó yêu những khúc ballad cậu đánh lên trong khúc thuỵ du…. muộn mất rồi… Muộn rồi như nắng vàng thôi không ươm sắc nừa, muộn rồi như mặt trời ngả mũ không níu nổi màn đêm đừng buông, muồn rồi như giọt mưa nào đọng lại vỡ tan thành bóng nước, muộn rồi như gió ngừng thổi qua vì mệt hay tại cây hờ hững? Muộn rồi… muộn rồi như con nhóc nhỏ ương ngạnh hối hận vì không thể nói yêu cậu… nó yêu khúc thuỵ du buồn lắm mênh mang trên phím đàn dương cầm cậu đánh. Muộn rồi… muộn rồi cho phím đàn kia ngừng reo… Huy ơi… muộn rồi cho Thy ương ngạnh của cậu… Khúc dương cầm réo rắt trong mưa…
Thy đã thôi không khóc, nó tự nhủ nó sẽ chôn chặt hình ảnh cậu trong trái tim nó. Chôn chặt mối tình đầu buồn sao của nó. Trớ trêu sao… càng quên lại càng nhớ. Nó nhớ cậu, nhớ những khúc ballad của cậu bên phím dương cầm. Trên giảng đường, thi thoảng nó vẫn ngoảnh người về chiếc bàn cậu vẫn ngồi, những mong sẽ bắt gặp ánh mắt buồn kia của cậu, đôi mắt buồn nhưng nhìn nó thật dịu dàng… giờ chỉ còn là một chỗ trống vô hồn… Nó không biết đã bao lần ghé qua nhà cậu, chỉ để nhìn vào cửa sổ phòng cậu, nó mong thấy cậu bên phím dương cầm, cậu sẽ thấy nó, sẽ dừng lại và bảo nó vào nhà… giờ chỉ còn là cánh cửa khép kín mà có lần nó vô tình thấy ba cậu gục khóc trên ấy… Thật lạ, người cha mà cậu bảo vô tình giờ lại khóc thật trẻ con nơi ấy, muộn rồi ư… muộn rồi Huy à!
Chiều nay trời lại mưa, cơn mưa nhỏ mà cứ dai dẳng không ngừng. Mưa như cũng dần cạn đi rồi ư? Mưa không rào rào mạnh mẽ như ngày nào? Cũng như nó rồi sao/ Con bé nhỏ ương ngạnh ngày nào thôi rồi không khóc. Muộn rồi Huy ơi… tiếng dương cầm réo rắt trong mưa…
- Thy à, sao cậu không bao giờ mang áo mưa? cậu biết dầm mưa sẽ ốm mà! Cậu phải nghe lời chứ? – tiếng Huy sao dịu dàng tha thiết.
- Việc gì đến cậu đâu! Sao cậu cứ bảo tớ phải làm thế này thế nọ? Tớ sẽ dầm mưa, sẽ hát, sẽ ngâm thơ trong mưa! – Thy đáp lại trong vô thức
- Cậu lại thế! cậu biết ốm thì tớ sẽ lo cơ mà! cậu ương ngạnh lắm Thy à…
Thy giật mình cúi xuống… dưới sân trường… mưa vẫn rơi…
- Huy! – Thy hét lên kinh ngạc
Nó thấy cậu, vẫn chiếc áo trắng ấy, cậu đứng trong mưa, từ cậu như ngân lên khúc dương cầm réo rắt trong mưa… cậu mỉm cười với nó. cậu không khiến nó sợ, trái lại nó thấy như vỡ oà trong lòng, nó muốn gặp cậu. Nó thổn thức mà nấc lên:
- Huy à! Tớ sẽ mang áo mưa, tớ sẽ không dầm mưa... hic… tớ sẽ nghe cậu, ong cụ non à! Huy ơi, khúc dương cầm…. nó… nó… Huy! Đừng đi!
Cậu lại quay lưng bước đi. Nó muốn chạy theo cậu, nó chạy xuống sân nhưng cơn mưa chiều đột ngột xối xả, nó khựng lại. Khúc dương cầm vẫn réo rắt trong mưa… Nó quay lại trước cửa lớp, nó lại khóc, nó khóc…. cậu không nghe nó… cậu không còn nghe nó nữa à… Nó thấy bên kia một chiếc áo mưa trắng gấp lại trên bàn… nó quay lai…
- Huy ơi! – nó gọi cậu nhưng chỉ đáp lại là tiếng mưa tuôn xối xả. tiếng cậu nhẹ nhàng trong mưa, văng vẳng khúc dương cầm réo rắt: “mặc áo mưa rồi về đi Thy, về đi cô bé ương ngạnh à!”
Con bé đến ôm lấy áo mưa mặc vào rồi lặng lẽ bước vào trong mưa. Nó vẫn khóc, giọt nước mưa như hoà cả vào nước mắt. Sẽ không ai biết nó khóc, cậu sẽ không thấy nó khóc phải khóc? Nó sẽ nghe lời cậu mà! Tiếng dương cầm réo rắt trong mưa… cậu vẫn nhớ, vẫn còn quan tâm đến nó… Nhưng sao cậu không ở lại để nghe nó nói tiếp? Nó sẽ nói, nó sẽ nói nó nhớ cậu, nó sẽ nói nó yêu khúc ballad mà cậu đánh, nó muốn hỏi… sao lại có khúc dương cầm réo rắt trong mưa? Khúc dương cầm nghe sao thật lạ, nó khiến người ta phải sợ?
Nó vẫn tìm kiếm cậu… dù chỉ là một bóng ma vô thức… nó không thấy… nó đã mang ao mưa cơ mà… nó không dầm mưa… nó nghe cậu… Huy ơi! Muộn rồi ư…? Nó tìm kiếm khúc dương cầm réo rắt trong mưa… Mưa đã thôi không rơi. Nó không muốn, nó muốn mưa rơi, mưa rơi nữa… rơi… rơi… thật nhiều, thật lâu để nó lại đc gặp cậu. Nó muốn cậu nghe nó nói… nó sẽ không ương ngạnh nữa… Mưa ơi… Huy ơi… Khúc dương cầm réo rắt trong mưa…



Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Images1640239_Alone_by_espace_noir
Hình ảnh: Deviant.com - espace_noir
Nó đã làm cả rối cầu mưa, ngày nào nó cũng cầu… nó mong mưa… nó biết chỉ có mưa… chỉ có mưa mới tạo được chuỗi kết nối kỳ diệu giữa cậu và nó… như mưa đã mang nó đến gần cậu trong chiều mưa hôm ấy. Nó nhớ cậu…
Tiếng dương cầm réo rắt trong mưa…
Nó giật mình và nhận ra âm thanh quen thuộc ấy! Huy! Huy đang ở đây! Nó vùng chạy ra khỏi thư viện. Trời mưa. Mưa… mưa… mưa… trằng xoá cả trời đất. Mưa xối xả như tuôn nước… Mưa mang theo cả vị nhớ trong nước mắt tuôn rơi… Tiếng dương cầm ngân lên réo rắt trong mưa…
- Huy ! Tớ biết cậu đang ở đây! Cậu ra đây đi! Đừng trốn, tớ van cậu, tớ nhớ cậu, tớ nhớ cậu nhiều lắm! …
Con bé nấc lên nghẹn ngào, nó đang tìm cậu… mắt nó nhoè đi trong nước mắt… một cái gì đó trắng mờ hiện ra thật dịu dàng… Khúc dương cầm vẫn réo rắt trong mưa…
- Cậu khóc à? Thy ương ngạnh đâu có khóc? Trời mưa to đấy, Thy mang áo mưa chứ vì tớ hết áo mưa để cho cậu rồi!
Giọng cậu vẫn thế vẫn dịu dàng… Nó lau sạch nước mắt để nhìn rõ cậu hơn. cậu vẫn đứng đấy… dưới mưa lặng lẽ… vẫn chiếc áo trắng tinh khôi… vẫn đôi mắt buồn nhìn nó đăm đăm tha thiết sao đầy yêu thương… Nó nhận ra cậu thật đẹp, đẹp trai một cách kì diệu. Nó mỉm cười:
- Tớ mang áo mưa! Cậu dừng lo. Tớ sẽ không ương ngạnh nữa! cậu đừng đi! Cậu sẽ nghe tớ nói mà!
Cậu lắc đầu nhìn nó thật buồn:
- Muộn rồi Thy à! Trời tạnh rồi tớ lại đi, cậu đã tự chăm sóc cho mình rồi tớ có thể yên tâm đi nữa! Đừng khóc, Thy của tớ cứng rắn lắm mà!
- Tớ không biết! Huy ơi khúc dương cầm trong mưa….
- Nó nghe buồn mà hơi sợ à? – Huy nhìn nó mỉm cười, lúc này nó thấy cậu thật đẹp, rạng ngời, đúng cái vẻ đẹp mà lần đầu tiên nó lặng ngắm cậu ngồi im đọc sách trong thư viện.
Thy gật đầu nhìn cậu, nó mong cậu nói hết cho nó biết. Nó muốn cậu nói với nó, nó muốn cậu chia sẻ với nó thay vì với phím dương cầm lạnh lùng kia. Huy nhìn nó đầy yêu thương:
- Bản nhạc dang dở mà! Không một khúc nhạc nào hoàn thiện nếu nó không được đánh hết! Tớ đã đánh dở và chợt nhớ đến cái hẹn với cậu. Xin lỗi cậu, xin lỗi vì không thể là Huy người lo lắng cho cậu như ngày nào. Bản nhạc dang dở chưa đánh tớ tặng cậu. Tớ yêu cậu vì tớ nhận ra ở cậu những gì thật đẹp thật sôi nổi của cuộc đời mà tớ khó mở lòng ra. Tớ nhận ra ở cậu một cái gì đó cần được quan tâm. Thy à, mối tình đầu và duy nhất của đời tớ! Cậu sẽ giúp tớ đánh nốt bản nhạc ấy chứ? Đánh nốt để biết nó hay hơn?
- Tớ không biết đánh đàn, cậu biết mà! Huy ơi, tớ xin lỗi! Tớ xin lỗi Huy ơi….
Con bé lại nấc lên nghẹn ngào. Nó sợ điều ấy, trong tiềm thức nó hiểu khi khúc dương cầm kia được đánh xong, cậu sẽ vĩnh viễn tan biến… bản nhạc dang dở ấy đã níu cậu ở lại… nó không muốn… Khúc dương cầm lại réo rắt trong mưa…
- Thy biết mà! Giúp tớ để tớ đc thật sự ra đi, đứng để tớ phải lang thang trong mưa! Tớ xin cậu, tớ lạnh… bản nhạc tớ viết còn ở trên dương cầm…
Thy nấc lên nghẹn ngào… nó sợ điều ấy… nó muốn có cậu, dù chỉ là một bóng ma trong tiềm thức của nó. Cậu không biết là nó cần cậu đến thế nào… nó không thể…
- Thy, tớ lạnh… tớ không muốn chỉ là ảo tưởng trong mưa… Thy ơi…
Khúc dương cầm thôi không réo rắt nưa… mưa đã tạnh… cậu lại đi… còn lại mình nó trong nỗi nhớ, trong tiếc nấc nghẹn ngào. Nó yêu cậu, nó muốn làm cho cậu tất cả những gì tốt đẹp nhất. Nó sẽ nghe lời cậu, vì nó không muốn cậu phải lo lắng… nó sẽ đánh lại bản nhạc ấy… Huy ơi… tiếng dương cầm réo rắt trong mưa…
Sau mấy lần ngập ngừng nó đã quyết định đến nhà cậu. Nó phải làm điều ấy dù biết sẽ mất cậu mãi mãi… nó không thể ích kỷ… cậu cần điều ấy… nó không thể để cậu lại thất vọng về nó…
Nó gặp ba cậu. Nỗi buồn mất con đã khiến ông suy sụp hoàn toàn. Muộn rồi ư… muộn rồi cho những gì đã mất không thể lấy lại… ông yêu Huy vô cùng nhưng ông lại không để Huy biết điều ấy… muộn rồi để ông biết kình đã sai… muộn rồi… Huy ơi… Khúc dương cầm réo rắt trong mưa…
Ba Huy đã đồng ý để nó đánh cây dương cầm. Nó nhận ra bản nhạc trên cây dàn còn kẹp lại. bản nhạc cuối cùng… Khúc dương cầm cho Thy và cậu…
Khúc dương cầm lại réo rắt trong mưa… trời lại mưa… nó biết cậu đang đến để chờ nó… lần cuối cùng và mãi mãi…
Bàn tay nhỏ của nó đặt nhẹ lên phím đàn. Nó bắt đầu lướt nhẹ trên phím đàn, từng phím đàn réo rắt vang lên hoà cả trong mưa… đoạn gợi đầu nghe sao thật buồn, gieo vào lòng người một thoáng lo sợ… đoạn điệp khúc bỗng thật sôi nổi dồn dập, từng nốt nhạc đuổi nhau gấp gáp như cuộc sống vội vã… khúc nhạc cuối nhẹ nhàng, dịu dàng đầy tha thiết, thật ngọt ngào… Giờ thì nó hiểu tại sao… khúc dạo đầu là Huy, một con người khép kín đấy lo sợ trước sự cô đơn trống vắng của cậu, cậu khao khát được yêu thương. Khúc điệp lại là nó, con bé con sôi nổi nổi loạn như những nốt nhạc bay nhảy không theo một khuôn thước nào. Khúc cuối là sự kết hợp của nó và cậu, thật dịu dàng, ngọt ngào vì cả hai đã tìm được điều để lấp đầy khoảng trống thiếu sót trong tâm hồn mình. Nó đã thật sự thả hồn vào khúc nhạc ấy, nó hay và tuyệt diệu đến kì lạ. Huy luôn là thế, một chàng trai kỳ lạ, Một chàng trai tinh tế trong tâm hồn lãng mạn của một nghệ sĩ…



Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Images1640243_Right_After_Rain_by_soulofa
Hình ảnh: Deviant.com
Nó đánh xong bản nhạc cũng là lúc cơn mưa dần tạnh… nó thấy cậu đang đứng lặng im bên đàn nghe nó, cậu mỉm cười thật tươi… thoáng chốc đôi mắt cậu như không còn nỗi buồn miên man như ngày nào…. cậu thật dịu dàng tha thiết:
- Cám ơn Thy! bản nhạc đó mãi mãi thuộc về cậu như tình cảm của tớ! Tớ có thể yên tâm đi rồi! Chào Thy!
- Cậu sẽ vẫn về trong mưa chứ? Một chút thôi để tớ biết có cậu! – Mắt con bé lại nhoà lệ khiến nó càng khó mà nhìn cậu, cái hình ảnh trắng mờ huyền ảo ấy…
- Hãy nghe mưa thử xem, Thy à! cám ơn rất nhiều, yêu cậu và nhớ nhiều! – cậu lại mỉm cười thật tươi.
Cậu quay lại mỉm cười với cha cậu còn đứng sững sờ: “Con yêu ba! Con thanh thản vì biết ba cũng yêu con!”
- Cậu cho tớ chạm tay vào cậu nhe! – Huy ngập ngừng quay lại hỏi Thy
- Tất nhiên, cậu có thể mà… - con bé nhìn cậu mắt nhoè lệ, nó hiểu đây là phút cuối cùng cậu bên nó thật gần ấy.
Nó chìa tay ra, bàn tay cậu chạm đến, thật lạnh… Nó đã muốn rút tay lại. Nó hiểu cậu cần hơi ấm từ nó. Một khoảnh khắc thoáng đến, nó ước chi có thể níu lại thời gian để nó còn mãi. Gió xin đừng thổi, mưa xin đừng tạnh để cậu ở lại đây…

Nhưng rồi hình ảnh cậu nhạt dần trong mắt nó, thật đẹp và dịu êm. Mưa vẫn tí tách từng giọt bên cửa sổ. Khúc dương cầm thôi không réo rắt nữa, một bản nhạc mới vừa ngân lên trong lòng nó. Bản nhạc của Tình yêu diệu kỳ du dương ngân nga…

___________________________________





Có tiếng dương cầm đâu réo rắt dìu em đi trong đêm gió mưa buồn tênh

Hãy cảm ơn bài viết của papachi bằng cách bấm vào "" nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_top110

[Thành viên]

Nguyễn Tiến Hùng
[SP TOÁN K10] Administrator
Nguyễn Tiến Hùng

Status:

Tổng số bài gửi : 92
Điểm Tích Cực : 84602
Join date : 24/07/2010
Tuổi : 32
Đến từ : 402-C7 buliding

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_bott11
Bài gửiTiêu đề: Re: Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= I_icon_minitimeThu Jul 29, 2010 9:47 am

https://suphamtoank10.forumvi.com


Hx cảm động quá mày ơi, hầu như những bài văn hay bài hát liên quan đến mưa đều buồn, mang đến cho nỗi buồn thật tê tái Embarassed

Hãy cảm ơn bài viết của Nguyễn Tiến Hùng bằng cách bấm vào "" nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_top110

[Thành viên]

hangbaby_hp91
[SP TOÁN K10] Moderators
hangbaby_hp91

Status:

Tổng số bài gửi : 21
Điểm Tích Cực : 72245
Join date : 27/07/2010
Tuổi : 32
Đến từ : Hải Phòng

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_bott11
Bài gửiTiêu đề: Re: Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= I_icon_minitimeThu Jul 29, 2010 10:06 am


Bài này cũng hay lắm này SadVà cũng thật bất ngờ khi cô chấp nhận lời đề nghị ấy .

Lặng lẽ và trầm tư. Có lẽ từ rất lâu, cô đã biết anh không thuộc về riêng mình một cách tuyệt đối.

Anh giống như một cơn gió, mà gió sẽ thổi mãi chứ không bao giờ dừng lại ở một người nào cả.

Anh là một chàng trai rất phong lưu.

Với vẻ bề ngoài điển trai cùng một tính cách phóng khoáng, đã không biết bao cô gái theo đuổi anh, cho dù biết anh và cô là một cặp.

Còn cô là một người con gái hiền thục và dịu dàng.

Cô không có vẻ đẹp sắc sảo, hiện đại như bao cô gái đang theo đuổi anh.

Mặc dù biết anh là một người có tính trăng hoa, nhưng cô vẫn yêu anh thắm thiết và chung tình.

Yêu trong thấp thỏm, lo âu. Yêu trong đau khổ.

Cô rất thích những ngày trời mưa và cũng rất thích đi dưới mưa.

Mỗi lần, khi cô chạy ra khỏi ô để dầm mưa, để được cười nói và nhảy nhót dưới mưa, anh cũng luôn muốn cùng cô làm những điều mà cô thích.

Nhưng những lúc ấy, cô đều ngăn anh lại.

“Tại sao em lại không để anh cùng dầm mưa với em vậy?"- anh hỏi cô lòng đầy thắc mắc.

"Bởi vì em sợ anh sẽ bị cảm".

Cô nhẹ nhàng nắm chặt tay anh và trả lời.

"Nếu dầm mưa mà sợ bị cảm sao em vẫn còn làm?".

Câu hỏi này của anh, cô không bao giờ trả lời, chỉ khẽ mỉm cười rồi đưa cái nhìn vào xa xăm.

Rồi cuối cùng, anh vẫn phải chịu thua và chấp nhận làm theo yêu cầu của cô.

Bởi vì khi ấy, anh cảm thấy chỉ cần nhìn thấy cô hạnh phúc, nhìn thấy cô cười là anh cũng vui rồi.

Nhưng khoảng thời gian hai người được vui vẻ ở bên nhau ấy cũng không kéo dài được lâu.

Anh đã yêu một người con gái khác.

Cô gái này có một vẻ đẹp đến say lòng người, phong cách hiện đại của cô khiến bao chàng trai theo đuổi.

Và anh cũng không ngoại lệ.

Anh si mê, tìm mọi cách chinh phục người con gái ấy mà quên mất sự tồn tại của cô.

Một ngày kia, khi anh và cô cùng ngồi ăn tối với nhau, anh đã đưa ra đề nghị chia tay.

Mặc dù trong lòng anh cảm thấy có chút áy náy, mặc dù anh chưa thể hiểu được tình cảm của mình dành cho cô bây giờ còn được bao nhiêu.

Nhưng có lẽ anh không nhận ra rằng mình đang theo đuổi một cái gì đó phù phiếm và đang đánh mất đi một điều gì đáng quý.

Và cũng thật bất ngờ khi cô chấp nhận lời đề nghị ấy.

Lặng lẽ và trầm tư.

Có lẽ từ rất lâu, cô đã biết anh không thuộc về riêng mình một cách tuyệt đối.

Anh giống như một cơn gió, mà gió sẽ thổi mãi chứ không bao giờ dừng lại ở một người nào cả.

Buổi tối hôm ấy, chàng trai lại đưa cô gái về nhà lần cuối cùng.

Không hẹn mà trời bất chợt đổ mưa.

Cô lại rút tay ra khỏi tay anh, chạy lên trước và xoay vòng đón nhận những hạt mưa mát lạnh.

Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn, thân thương của người con gái mà mình đã yêu và phụ lòng, lòng chàng trai bất chợt dâng lên một thứ cảm giác thật khó tả.

Hổ thẹn và xót xa.

Trong khoảng khắc, anh bỗng thấy tình yêu thương đối với cô trỗi dậy.

Lần đầu tiên, chàng trai không làm theo yêu cầu của cô gái.

Anh bước đến bên cô dưới làn mưa dày đặc, nhẹ nhàng đặt lên môi cô nụ hôn mà anh nghĩ là lần cuối cùng và nói: "Anh thật sự xin lỗi vì đã làm em đau lòng!

Nhưng những ngày cùng em đi dạo dưới mưa là những ngày mà anh cảm thấy vui nhất".

Anh vừa nói dứt lời thì cô bật khóc. Những giọt nước mắt lẫn trong nước mưa buốt lạnh.

Chàng trai lại ôm cô gái vào lòng, thật chặt, thật chặt, cảm nhận được bờ vai nhỏ bé của cô đang run lên vì đau khổ.

Rất lâu sau, anh mới lên tiếng: "Có một điều này anh muốn hỏi em từ rất lâu rồi.

Vì sao mỗi khi trời mưa, em đều không muốn để anh cùng em dầm mưa vậy?".

Im lặng một hồi lâu, cô gái mới cất tiếng trả lời: "Bởi vì, em không muốn anh nhận ra rằng... em đang khóc...".

Câu trả lời của cô gái lẫn trong tiếng mưa khiến trái tim chàng tan ra trong bao ý nghĩ sai lầm.

Anh hiểu ra rằng cô gái đã yêu anh nhiều như thế nào, yêu trong đau khổ và dằn vặt.

Và anh đang vô tình khiến trái tim cô nhỏ lệ.

Một sự bù đắp sẽ là không muộn nếu như bây giờ anh đã nhận ra tình cảm chân thành mà cô ấy dành cho mình... tất cả.

Chỉ gói gọn trong mưa và nước mắt!
"Và tình yêu bao giờ cũng vậy, ta chỉ nhận ra nó khi đã mất đi.Tôi lang thang trên mạng , và tình cờ đọc đc mẩu truyện này, tuy cốt truyện ko mấy đặc sắc nhưng giọng văn rất nhẹ nhàng và sâu lắng, cứ thế thấm dần vào lòng ng..........thật tuyệt"

Hãy cảm ơn bài viết của hangbaby_hp91 bằng cách bấm vào "" nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_top110

[Thành viên]

Nguyễn Tiến Hùng
[SP TOÁN K10] Administrator
Nguyễn Tiến Hùng

Status:

Tổng số bài gửi : 92
Điểm Tích Cực : 84602
Join date : 24/07/2010
Tuổi : 32
Đến từ : 402-C7 buliding

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_bott11
Bài gửiTiêu đề: Re: Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= I_icon_minitimeThu Jul 29, 2010 5:29 pm

https://suphamtoank10.forumvi.com


Gớm nói cứ như người nhớn ấy Hằng à, lãng mạn quá nhở Crying or Very sad

Hãy cảm ơn bài viết của Nguyễn Tiến Hùng bằng cách bấm vào "" nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_top110

[Thành viên]

hangbaby_hp91
[SP TOÁN K10] Moderators
hangbaby_hp91

Status:

Tổng số bài gửi : 21
Điểm Tích Cực : 72245
Join date : 27/07/2010
Tuổi : 32
Đến từ : Hải Phòng

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_bott11
Bài gửiTiêu đề: Re: Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= I_icon_minitimeThu Jul 29, 2010 5:32 pm


Cái câu cuối ko phải tao bình luận. há há. Nhưng dù sao thì bài này hay phết Smile

Hãy cảm ơn bài viết của hangbaby_hp91 bằng cách bấm vào "" nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_top110

[Thành viên]

haianh
[SP TOÁN K10] Moderators

Status:

Tổng số bài gửi : 37
Điểm Tích Cực : 81375
Join date : 26/07/2010
Tuổi : 32
Đến từ : Hai Phong

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_bott11
Bài gửiTiêu đề: Re: Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= I_icon_minitimeFri Jul 30, 2010 1:51 pm


Cái chết không thể làm tình yêu mất đi mà nó chỉ làm cho tình yêu trở nên vĩnh cửu.

Hãy cảm ơn bài viết của haianh bằng cách bấm vào "" nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_top110

[Thành viên]

Nguyễn Tiến Hùng
[SP TOÁN K10] Administrator
Nguyễn Tiến Hùng

Status:

Tổng số bài gửi : 92
Điểm Tích Cực : 84602
Join date : 24/07/2010
Tuổi : 32
Đến từ : 402-C7 buliding

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_bott11
Bài gửiTiêu đề: Re: Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= I_icon_minitimeFri Jul 30, 2010 3:49 pm

https://suphamtoank10.forumvi.com


haianh đã viết:
Cái chết không thể làm tình yêu mất đi mà nó chỉ làm cho tình yêu trở nên vĩnh cửu.

Lại nói như người nhớn nữa rồi Sad

Hãy cảm ơn bài viết của Nguyễn Tiến Hùng bằng cách bấm vào "" nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_top110

[Thành viên]

Sponsored content

Status:

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= P_bott11
Bài gửiTiêu đề: Re: Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..= I_icon_minitime


Hãy cảm ơn bài viết của Sponsored content bằng cách bấm vào "" nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

Gửi bài mớiTrả lời chủ đề này
Tiêuđề

Linh Hồn Trong Mưa ............ củm động lắm =..=

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
DIỄN ĐÀN LỚP SƯ PHẠM TOÁN K10 - ĐẠI HỌC HẢI PHÒNG :: [SP TOÁN K10] GÓC TRUYỆN TRANH - TRUYỆN CƯỜI - MANGA :: Góc Truyện Ngắn - Truyện Chữ-